Lần đầu làm việc cho Thứ gia nhà Theerapanyakul
Porsche cùng một số vệ sĩ khác được cử đi làm việc cho Thứ gia. Căn bản lần này nhiệm vụ cực kỳ quan trọng, việc thành bại còn ảnh hưởng đến danh dự của gia tộc Theerapanyakul, vì thế nên, tất cả vệ sĩ phá lệ đều rất chuyên tâm.
Việc tiếp xúc gần hơn với Vegas làm cho Porsche cảm thấy thấu hiểu được con người y thực sự EQ rất cao. Kiểu cao này là một dạng khiến cho con người ta sẵn sàng chịu nhảy vào biển lửa vì y, sẵn sàng chết vì y nhưng trong lòng là cảm thấy cực kỳ vinh dự.
Không rõ có phải vì Kinn không, nhưng cậu không quá thích Vegas, thưởng thức thì có, nhưng thích thì không. Cậu cảm giác được bên trong con người thật của Vegas chính là sự đố kị đến cùng cực.
Kinn có thể xấu tính bên ngoài, nhưng bên trong trái tim hắn đầy những tổn thương và cực kỳ bảo vệ người của mình. Hắn có thể cáu gắt, mắng chửi, thậm chí là phạt vệ sĩ lân cận. Nhưng với những nhiệm vụ quan trọng, vệ sĩ của hắn luôn là những người được bảo đảm an toàn cao nhất. Lỡ như có gì xảy ra thì người thân, gia đình của vệ sĩ luôn được che chở dưới đôi cánh của Chính gia. Việc sau này những đứa con của các gia đình đấy có muốn gia nhập vào gia tộc Theerapanyakul không thì đều được Chính gia lo ăn học đến đủ tuổi trưởng thành.
Porsche cảm thấy không phải mình bênh vực Kinn, nhưng về cách làm người thì cậu vô cùng thích cá tính của Kinn.
Lúc này đây trên tầng thượng tại một chung cư cũ.
- Ngày mai đã đi làm nhiệm vụ rồi à?
- Đúng vậy.
- Nhớ tôi sao?
Giọng Kinn vang lên trầm ấm bên kia điện thoại.
- Ừ, nhớ thằng khốn nhà anh.
- Khuya rồi. Sao còn chưa ngủ nữa?
- Tôi… Hơi cô độc… Hơi sợ… Không ngủ được…
- Vậy thì ráng ngủ sớm đi sẽ hết cảm giác đó.
Nói xong thì bên kia liền tắt máy.
- Alo? Alo? Kinn, thằng khốn nhà anh dám cúp điện thoại của tôi à???
- Em đang gọi tôi?
Kinn thình lình đứng phía sau lên tiếng.
- Anh?
- Làm sao? Không thể đến đây nhìn em được à?
- Không phải. Nhưng đây là nơi của Thứ gia mà…
Porsche nhìn xung quanh như để đảm bảo an toàn cho Kinn.
- Tôi lẻn vào đây được thì cũng lẻn ra được. Em lo cái gì chứ?
- Ông đây mới không thèm lo cho anh.
- Ngu ngốc. Lại đây nào.
Kinn kéo Porsche sát lại gần và hôn một cách ngấu nghiến lên đôi môi của cậu.
- Nhớ em. Mau hoàn thành nhiệm vụ rồi trở về bên cạnh tôi.
- Nhưng mà… Lần này nhiệm vụ hoàn thành, chẳng phải là vị trí của Vegas sẽ trên anh một bậc sao?
- Thật sự tôi đang rất mâu thuẫn. Tôi muốn cho nhiệm vụ lần này thất bại để có cơ hội nhún tay vào. Cũng là để dạy thằng khốn Vegas một bài học cho việc tùy tiện đụng vào người của tôi. Nhưng tôi không muốn đẩy em vào nguy hiểm.
- Sẽ không nguy hiểm đâu.
- Nhưng em phải chiến thắng. Tôi không muốn gia tộc xem em là kẻ đào tẩu thất bại.
- Vậy thì chúc tôi may mắn đi.
Porsche hôn vào chiếc cằm đầy ngạo mạn của con sư tử đực nhà cậu.
- Em cầm lấy.
Kinn đưa một cây súng ngắn loại cũ cho Porsche.
- Cái này là?
- Vũ khí may mắn của tôi. Lần nào đi làm nhiệm vụ quan trọng tôi đều mang theo.
- Còn bắn được không thế?
- Em có thể thử. Tuy nhiên, tôi còn có một khẩu súng khác nữa.
Kinn nhìn Porsche với ánh mắt đầy ẩn ý.
- Thế cây súng ấy… Xài như thế nào?
Cậu cũng không phải là con nít gì, nên không e dè mà đáp lại lời mời gọi đầy ẩn ý của hắn.
- Chỉ có em mới có thể lấy nó ra. Em muốn thử không?
Kinn đặt tay của cậu lên vị trí dũng quần đang căng phồng của mình. Nở nụ cười ngạo mạn và cúi sát vào cổ cậu hít một hơi.
- Nó nhớ em đến muốn điên luôn rồi.
- Vậy anh bảo nó chờ đi. Chờ em xong nhiệm vụ sẽ về.
- Nó luôn chờ em và chỉ có em mới rút nó ra được thôi.
Porsche không phải là người dễ xúc động, nhưng lần này cậu buộc phải kí đầu tên đàn ông to xác khi yêu cứ như thằng choai choai mới lớn này một cái.
Hai người tình tứ một lúc thì buộc lòng phải tách nhau ra.
………..
Lần đó, nhiệm vụ của Vegas thành công, tạo thành một tiếng vang lớn cho Thứ gia. Nhưng Chính gia cũng thành công cài cắm thêm người vào các vị trí còn trống bên trong của Thứ gia cũng như nắm bắt thêm nhiều thông tin đầy hay ho và bất ngờ khác.