[HC2] Bá đạo tình lang vương – C2

0
(0)
Chương 2:

– Anh hai.

Hạ Sĩ Nghị đang nằm nghỉ trên sopha liền bị tiếng gọi của cậu làm cho thức tỉnh.

– Em về?

– Sao anh lại ngủ ngoài này vậy?

– Ư… Có điểm mệt mỏi, là do hôm qua phải làm việc quá sức.

Nói đến đây bỗng sắc mặt của anh cậu trở nên đỏ ửng. Anh cậu vốn dĩ ngũ quan khả ái hơn người, nay lại thêm một thân hồng sắc thật khiến cho người ta nhìn là muốn nuốt ngay vào bụng. Chỉ là, cả hai anh em cậu đều giống nhau, cùng là loại tiểu thụ đáng yêu khả ái. Lão đại mang dáng vẻ của một thư sinh hiền lành nhưng thực chất trong ánh mắt lại lộ rõ sự giảo hoặc, đa nghi. Muốn lừa gạt y e là ngươi phải thuộc loại cao thủ hơn y gấp mấy lần.

Còn lão nhị, cũng tức là Minh Ngọc, vẻ ngoài băng khiết lạnh lùng, trên gương mặt mỹ nhân lúc nào cũng mang theo một cặp kính trắng tựa như muốn cảnh báo cho đám người hảo nam sắc biết rằng cậu không phải là loại dễ người đùa bỡn. Nhưng chỉ tiếc tất cả những thứ ấy đều là hình thức ngụy trang bên ngoài để bảo vệ, còn bên trong thật ra Minh Ngọc rất dễ bị dụ dỗ. Có lẽ hai đứa con Hạ gia đều mang hai tính cách trái ngược nhau. Lão đại gian xảo bao nhiêu thì lão nhị lại ngây thơ bấy nhiêu. Có thể nhắc lại lời nói của Âu Huệ mỹ nhân, cũng tức là mẹ của cả hai rằng: “Minh Ngọc sống sót đến giờ phút này mà vẫn còn lành lặn thì cũng là phúc phần của y.”

Một điều nữa cần nói, đó chính là Âu Huệ mỹ nhân là người hảo đồng tính luyến ái. Khi xưa bà đã từng hận vì sao anh bà không kết hôn cùng một nam nhân mà lại lấy về một cô người mẫu chân dài, mặc váy đỏ, mang giầy cao gót.

Khi hai anh em nhà họ Hạ còn nhỏ liền đã bị mẹ ghép đôi với các nam sinh bạn học cùng lớp. Nhưng nếu xét cho cùng thì cả hai cũng đều rất may mắn vì Hạ Trung Ân cũng tức là cha của hai tiểu thiên sứ đã kịp thời ra tay ngăn cản trước những tình huống đáng tiếc có thể xảy ra. Chỉ duy nhất có một điều là cha đã không cách nào ngăn cản được đó chính là sở thích của mẹ cậu. Nhưng giờ đây cả hai người bọn họ đều đã lớn khôn, mẹ cùng cha đã xuất ngoại du lịch, vậy nên đã không còn ai quản lý bọn họ nữa.

– Anh hai à.

– Sao?

– Anh thấy… Lão bản của anh…

– Em đang muốn nói đến ai vậy?

– Bộ anh có nhiều lão bản lắm sao?

– Ý là Thiết Hạo Phong à?

– Phải.

– Y thế nào?

Sĩ Nghị với tay lấy lon bia trái cây từ tủ lạnh ra, nhẹ bật nấp rồi đưa lên miệng.

– Y có bình thường không?

– Khụ…

Một chút nữa thôi thì đại ca của cậu cũng bị cậu hù chết rồi.

– Em đang nói đến kẻ đứng đầu những tỷ phú Trung Quốc, là top mười trong tập đoàn tỷ phú thế giới. Em nói xem liệu y có bình thường không?

– Ách… Ý em không phải vậy… Ý em là… Liệu y có bị…

– Thích nam nhân…

– Sao anh biết em định hỏi về…

– Nhìn gương mặt đỏ ửng của em cũng đủ biết rồi. Hahaha bộ dáng em khi xấu hổ thật đáng yêu lắm a, càng nhìn càng thấy giống tiểu bạch thố. Xem ra lão bảo của anh có vẻ thích em rồi phải không?

– Sao anh… Ách…

Minh Ngọc hận không thể tự cắn đứt lưỡi của mình.

– Em đừng nghĩ là y nói thật. Người như y tình nhân đầy đường. Nếu cho tất cả các tình nhân của y cả nam lẫn nữ đứng xếp thành hai hàng có thể sẽ kéo dài từ đây đến Thâm Quyến không biết chừng. Vậy nên tốt nhất là đừng dính đến y, kẻo lại chuốc thêm đau khổ.

– Em biết chứ.

Lời nói tựa như thở phào nhẹ nhõm nhưng cũng mang đâu đó một chút luyến tiếc không minh bạch.

– Anh biết em đó giờ không hảo nam sắc mà. Có lẽ từ sau lần em gặp y tại Sky đã khiến y có hứng thú với em…

“Chỉ là hứng thú nhất thời thôi sao?”

Ngay chính Minh Ngọc cũng không rõ ràng vì sao cậu lại có thứ cảm giác thất vọng ấy.

Ngày hôm sau tại sở làm, Hạ Minh Ngọc tiếp tục nhận được một bó hồng trắng, nhưng chính giữa là một đóa hồng đỏ. Lần gửi này có kèm một tấm thiếp, trên bưu thiếp chỉ đề vỏn vẹn dòng chữ: “Làm tình nhân của tôi.”

Dòng chữ mạnh mẽ đầy bá đạo này cũng đủ để Minh Ngọc biết chủ nhân của những bó hoa này là ai.

“Ông nghĩ ông là ai mà ra lệnh cho tôi chứ?”

Tuy trong lòng nói vậy nhưng Minh Ngọc vẫn khẽ mỉm cười, xếp gọn tờ bưu thiếp và cho vào túi áo.

– Tiểu Văn, xem hôm nay tôi có gì cho em…

– A, hoa hồng đỏ.

– Ừ.

Minh Ngọc cúi người đặt cành hoa vào bình cắm.

– Hôm nay em thấy trong người thế nào?

– Dạ khỏe ạ. Em chỉ muốn hỏi bác sĩ liệu hoa hồng đỏ này có phải cũng là của người ẩn danh tặng không?

– Em muốn biết điều đó để làm gì?

– Em chỉ quan tâm cho bác sĩ thôi mà! Dù gì bác sĩ cũng đã lớn tuổi rồi…

– Tuyết nè, cô để ý khi tiêm thuốc cho tiểu Văn thì nên tiêm thẳng vào mông chứ đừng tiêm qua ống dịch.

Minh Ngọc khẽ nháy mắt với Tuyết, nữ y tá đi bên cạnh.

– Anh… Bác sĩ độc ác…

Dù biết cậu chỉ nói đùa nhưng hiển nhiên đứa nhỏ ấy vẫn không buông tha mà vội la lớn lên. Nhưng rồi ngay sau đó y liền nhảy vào lòng mà ôm cậu tựa như muốn làm nũng.

– Anh sẽ không nỡ đâu a…

– Di… Ai bảo.

Cậu khẽ cười nhéo nhẹ vào mũi đứa nhỏ.

– Vì bác sĩ rất đáng yêu, cứ như thiên sứ ấy. Kẻ có gương mặt đáng yêu như vậy thì làm sao là người xấu được.

– Em khéo nịnh quá đi.

Y tá Tuyết bên cạnh cũng phì cười vì tên nhóc láu cá này.

– Tiểu thiên sứ à, anh coi chừng anh tốt quá sẽ bị ác ma khi dễ a.

Bệnh nhân nằm giường bên cạnh lên tiếng.

“Xem ra hôm nay là ngày không may mắn của mình rồi… Ngay cả bệnh nhân cũng có thể khi dễ mình được nữa!!!”

Cậu khẽ thở dài vì biết ngay sau khi bệnh nhân bên cạnh dứt lời liền sẽ có tiếng ủng hộ từ phía những bệnh nhân khác.

Hoàn chương 2

Bình chọn

Average rating 0 / 5. Vote count: 0

0 thoughts on “[HC2] Bá đạo tình lang vương – C2

  1. bebecass says:

    việc xét pass thực ra gây khó khăn cho người đọc chúng ta rất nhiều nhưng quyền quyết định vẫn là của nàng và chúng ta tôn trọng quyết định ấy!! Nhưng nàng ơi nếu có thì nàng lấy cái pass nào nó liên quan đén đam mỹ tí nhá, chứ ko lúc đi mò pass khổ lắm à!!!

  2. Rujae says:

    em thay viec set pass phu thuoc vao ss thoi
    nhung phai cong nhan la neu co nguoi lay truyen cua minh roi thay ten tac gia thi tuc that
    em la author em hieu cam giac nay
    chu yeu la ss set pass the nao de nhung tin do dam my de dang tim ra 1 chut

  3. angela says:

    Việc set pass tuy là gây khó khăn cho mọi người và *hu hu* sẽ rất kinh khủng nếu ko được đọc truyện của nàng, nhưng đó là quyền lợi của ChoCo mà.
    Chỉ là ta xin nàng, nếu set pass thì cho ta cái gợi ý nha, mà nếu đã gợi ý thì cũng dễ dễ thui nha. Nếu ko là ta sẽ ếm nàng đó, truyện nàng hay như thế mà ko cho người khác đọc là tội lỗi đó :((

  4. honganh182 says:

    minh ug ko co y kien , neu ban dat pass minh cug quyet dinh ung ho ban thui , nhung ban nho hay set pass nha , minh rat so cai vu ma ban nào ko com thì sẽ kô có pass , mình chỉ đọc truyện đc bằng điện thoại thui nên việc com đối với mình cũg rất khó khăn *mong ban thong cam* , minh cũg rat mong đọc tiếp nk2 của ban , chuc nang thi tot

  5. Di Thần says:

    E hèm, chuyện set pass thì ta ko có ý kiến, chỉ mong này thủ hạ lưu tình, nàng có biết là ngày nào ta cũng vào nhà nàng ngồi ngóc mỏ ngó, ngó tới bây h mới thấy thứ để mà ngó. Nếu một ngày nào đó nàng set pass thì nhớ tới có một người luôn ngóc mỏ mà đặt gợi ý dễ dễ 1 chút nga, iu nang lắm đó

  6. irish142005 says:

    dạo này nhiều chuyện xảy ra, thiên hạ đua nhau set pass, mà thôi chung quy cũng là do lỗi của những kẻ thiếu ý thức trầm trọng. Tóm lại cũng chẳng dám nói gì nhiều, dù sao thì trong chuyện này, các author và editor lúc nào cũng thiệt nhất, mình thì chỉ biết ngồi ngóng chương m,ới nên Choco có đặt pass thì hạ thủ lưu tình nhá

  7. Alice says:

    Việc setpass thì tùy thuộc vào Choco, theo alice nghĩ thì nếu có thì Choco nhớ cho gợi ý dễ dễ tí nhé. Nếu không thì gửi pass qua yahoo cho các bạn đọc. Alice sẽ ấm ứt lắm vì không đọc được truyện của Choco. ^_^
    chúc ngày mới tốt lành…

  8. Baby Black says:

    Thậm chí, cái gọi là văn phong của các bạn còn không đọng lại một dấu ấn cá nhân nào, ngoài việc nó là những câu chữ ngôn từ rời rạc thiếu tự nhiên. Các bạn không thấy nó kệch cỡm? Các bạn viết văn cho ai đọc, người Việt Nam hay những người Việt Nam edit Đam Mỹ?

    ghét dòng này nhất >.<
    bạn Coco ko nên bùn làm j, mình đồng tình bạn viết vì thích, đủ rùi k cần nhìu ^.^ cái người nhận xét đó mình nghĩ chắc " trình độ rất cao " nên mới nhận xét " hay " như vậy ^^

  9. nhók khìn says:

    Em nói linh tinh 1 tí rồi phóng qua c3 đọc tiếp a~

    Về việc có 1 phần nhỏ các bạn lấy chất xám của người khác rồi nghiễm nhiên tự nhận đó là của mình thì việc đầu tiên bàn đến đó là ý thức. Nếu 1 người có ý thức và có trách nhiệm về những gì mình làm thì sẽ không làm nên sự việc *thiếu đạo đức* như vậy. Có thể nhiều bạn nghĩ rằng ở trên mạng, chúng ta hoà nhập vào thế giới ảo thì có quyền làm hay phát ngôn theo ý thích, thế nhưng các bạn ấy có hiểu lầm đôi chút. Có lẽ đối với các bạn thì đó là vô hại, nhưng đối với nạn nhân của các bạn thì đôi lúc, lời nói/việc làm đó lại ảnh hưởng đến họ rất nhiều. Nhẹ thì stress, nặng thì trầm cảm, đôi lúc còn ảnh hưởng đến mạng người. Bản thân mình cũng từng làm sai, cũng từng làm cái việc làm *hèn mọn* đó, từng bị đả kích qua nên phần nào mình hiểu được cảm giác đó. Mình không chỉ bất bình giùm ss coco, còn là bất bình giùm những bạn editor/writer bị hại, còn có chị gái quen biết của mình- cũng bị repost fic trên web khác mà ko ghi 1 dòng credit nào….

    @ coco: ss ơi, có set pass cũng nhớ đưa gợi ý a~ hoặc không thì cứ dùng những chi tiết trong truyện làm pass luôn, như vậy ai có đọc thì sẽ biết đường mò =A=

Để lại lời nhắn