Nữ chính ngôn tình hay nữ phụ đam mỹ – Chương 3

Đạm Ngọc: Xin chào, ta đã trở lại rồi đây. Cuối tuần rồi, chúc cả nhà cuối tuần vui vẻ a.

Yêu tất cả thật nhiều. <3 <3 <3

Cảm ơn bé Ruby đã cho sis biết một series phim hay cực đỉnh và kết quả là chỉ trong vài ngày ngắn ngủi sis đã luyện hết luôn rồi a… <3 <3 <3

 

Chương 3

 

Lớp học Judo rất tốt. Thầy huấn luyện sao? Rất đẹp trai.

Này, tôi đang nói đây là vẻ đẹp trai đầy nam tính, da màu đồng, lại kèm theo nụ cười răng khểnh chết người đó a….

Nhưng đáng tiếc là thầy rất ít khi cười.

 

Hình như thầy là dân học thạc sĩ của trường tôi thì phải. Tôi còn biết thầy cũng là đàn anh của anh trai tôi nữa. Bất quá hình như thầy thích thiên về hướng nghiên cứu nên đã xin ở lại trường để học tiếp.

 

Học thạc sĩ vốn đã rất bận rộn rồi, thế mà còn dùng thời gian rảnh để đi dạy Judo nữa chứ.

 

Thật ra hiện tại có rất nhiều người thích các bộ phim ngôn tình của Trung Quốc, tôi cũng không ngoại lệ. Bất quá tôi cảm thấy nam chính trong tất cả các bộ phim đa phần đều giống với anh trai tôi.

Tức là trắng quá, gầy quá, lại còn đẹp rạng ngời nữa chứ. Thật sự bạn nghĩ nếu như một ngày kia bạn nắm tay một người như thế ra đường, thì không chỉ là nữ, mà còn cả nam đều sẽ nghĩ cách giành lấy anh ta từ tay bạn.

 

Hoàn toàn không có cảm giác an toàn nha.

 

Thế nên, người đàn ông chân chính phải là người có làn da bánh mật thế kia… Í da anh ấy để vạt áo hở… Bụng có múi kìa… Nhìn gợi cảm quá đi…

 

Máu mũi tôi sắp chảy ra đến nơi rồi. Phải đi tìm khăn giấy đã…

 

Ông anh tôi dạo gần đây siêng đưa rước tôi hơn hẳn. Tất nhiên là đưa rước đến lớp học Judo chứ không phải đưa rước đến trường. Dù rằng lớp học Judo cách nhà có mấy bước chân. Còn trường thì cách nhà những 5 cây số.

Tôi có lần hỏi. Bất quá ông ấy bảo:

 

  • Tiện thôi mà.

 

Ờ thì tiện. Biết làm sao giờ? Chả lẽ để ông ấy đi không về không.

Bất quá hôm nay tôi cũng đã bắt chuyện được với thầy huấn luyện rồi nha… Thầy ấy nghiêm quá đi… Lại còn ít nói nữa chứ.

Tại sao cứ phải tiếc nụ cười với tôi nhỉ?

…………………

Ông anh tôi lại vừa từ chối thêm một cô em gái mưa nữa.

 

Thật ra cô nàng đã liên tục đến nhà tìm anh trai tôi, thế nhưng ông ấy luôn viện cớ là bản thân còn phải lo cho sự nghiệp không muốn bàn tính đến chuyện yêu đương, để rồi từ chối người ta. Vì người ta là người mẫu ảnh cho tạp chí nổi tiếng thế nên việc chịu thua đâu có dễ dàng. Và cuối cùng là hôm nay ông ấy buộc phải đối mặt để bày tỏ thẳng thắng rằng: “Anh chỉ xem em như là em gái.”

 

Bất quá đàn ông là vậy, khi họ không có hứng thú với bạn, họ sẽ tìm đủ mọi lý do để từ chối bạn. Đừng tin vào những lý do như bận chuyện riêng, lo cho sự nghiệp, hoặc là bị gia đình ngăn cản… Chủ yếu chỉ là người ta không muốn tìm cách đến với bạn mà thôi.

Thế nên từ kinh nghiệm nơi các em gái mưa, chị gái bão, em gái mây của ông ấy mà tôi đã tích cóp được không ít bài học cho bản thân mình.

 

Nữ chính ngôn tình hay nữ phụ đam mỹ – Chương 2

Đạm Ngọc: Xin chào, ta đã trở lại rồi đây. Như đã nói, sau này ta sẽ siêng up bài mới lên hơn. Thế nên mọi người hãy thường xuyên vào xem để ủng hộ ta nhé.

Trang bên dưới chính là trang Fanpage của ta, mọi người có thể vào đấy xem các thông tin liên quan đến truyện mới của ta cũng như lịch up bài.

Link: Nhậm Đạm Ngọc

Vẫn là yêu mọi người rất nhiều. <3 <3 <3

PS: Ta vẫn luôn yêu thích và chờ đợi các comments của mọi người a… 

Chương 2

Nếu như bạn có một ông anh trai, bạn sẽ nghĩ đến gì? Cặp đôi anh trai quốc dân cùng em gái đáng yêu như trên màn ảnh Hoa ngữ? No no no. Sai bét. Là bạn có thêm một người bố trẻ. Lại còn thích quản chuyện riêng của bạn. Lâu lâu thì lại mò đến tận trường đại học của bạn chỉ để tỏ vẻ ta đây đã từng học qua trường này, là đàn anh rất thành công, rất được hâm mộ để rồi lừa gạt bao nhiêu trái tim thiếu nữ (vốn dĩ đã hiếm muốn chết trong cái trường toàn đực rựa này).

 

Ông ấy hôm nay sau khi đi làm về liền nhanh chóng tiến vào phòng tôi mà hỏi dồn.

 

  • Nghe nói em đăng ký học lớp Judo?
  • Phải. Thì sao?
  • Tốt thôi. Anh hai sẽ đưa đón em đi học.
  • Thôi khỏi, hai mà đưa em đi thì còn khuya em mới có bạn trai được.
  • Tao biết tao đẹp.

 

Ông ấy lại giở ra cái bảng mặt tự sướng muôn đời ấy.

 

  • Vấn đề không phải như vậy. Vẻ đẹp của hai nó… Nói sao nhỉ? Hơi nữ tính. Giống kiểu mấy hoa hoa công tử trong phim á. Em sợ đám con trai nó sẽ bỏ em mà theo đuổi hai mất.
  • Con bà mày.

 

Ổng ghét nhất là ai nói ổng nữ tính. Mà ai bảo ổng có gương mặt baby làm gì? Tất nhiên không phải ai có gương mặt baby cũng đều nữ tính, hoặc là nam phụ ngôn tình như các phim vẫn hay đề cập đến. Ông anh tôi nghĩ đến ngày ông ấy làm nam phụ cho người khác ư? Mới nghĩ đến gương mặt lúc bày mưu tính kế của ông ấy thôi là đã thấy khả năng đó là cực thấp rồi.

 

Quên nói, ông anh tôi đang là leader của một nhóm chuyên nhận các dự án freelance về lập trình. Nghe đồn nhóm toàn thần đồng. Bất quá thần đồng thường chỉ lo học nên nhan sắc đa phần đều là tầm tầm bậc trung. Thế nên tôi auto bỏ qua, chẳng khi nào muốn đi theo ổng đến chỗ phòng trọ (IT đại bản doanh) của ổng cùng đám bạn.

 

Mà khoan, đây là nhật ký là của tôi. Tôi phải là nhân vật chính chứ nhỉ?

 

Nữ chính ngôn tình hay nữ phụ đam mỹ – Chương 1

Đạm Ngọc: Xin chào, ta trở lại rồi đây. Lần này ta đem đến cho mọi người một luồng gió mới, và luồng gió đó có tên là thanh xuân.

Có ai đấy đã từng nói: “Tháng năm như nước chảy, thanh xuân không hối hận.” 

Trong chúng ta, Đạm Ngọc tin rằng hầu hết đều đã hoặc đang trải qua một quãng thời gian thanh xuân tươi đẹp. Thanh xuân như một cơn mưa rào, để khi trải qua rồi lại muốn có được cảm giác ướt mưa thêm một lần nữa.

Thế nên truyện mới này sẽ đưa chúng ta trở lại quãng thời gian thanh xuân tươi đẹp ấy. Mong rằng các tình yêu vẫn sẽ tiếp tục ủng hộ cho dự án mới này của ta nhé.

Yêu tất cả thật nhiều <3 <3 <3

Chương 1

Tôi, Trần Ngọc Băng Nhi, là sinh viên năm nhất của trường Đại Học Bách Khoa thành phố. Bề ngoài hả? Có thể nói là do gen di truyền tốt nên cả nhà đều trắng trẻo dễ thương. Ngay cả ông anh Trần Hạo Tuấn của tôi cũng thuộc loại boy over flowers. Nhưng nói về ông ấy thì…

 

  • Ê, lấy cho anh hai cái khăn coi.
  • Ê, làm trứng ốp la lên ăn coi nhóc.
  • Ê…

 

Riết tôi cũng không biết có phải mẹ tôi đã chuyển tên tôi thành Ê rồi hay không mà ổng cứ suốt ngày Ê Ê. Nghe mà bực, chỉ muốn đập chết ổng như đập một con gián. Bất quá chính là…

 

  • Ê, lùn, lấy cho anh hai ly nước.

 

Ông ấy ngoại trừ cái vẻ ngoài cộng thêm chiều cao đột biến gen ra, các thứ còn lại như tính cách nhân phẩm, đều thuộc loại ngoại hạng. Vừa lười, à chỉ có kiếm tiền là siêng, vừa bầy hầy, còn hay thích vứt đồ lung tung khắp nhà. Còn nữa chưa hết đâu, ông ấy rất thích sai bảo người khác. Bà chị dâu nào mà lấy phải ổng thì đúng thật là vô phúc.

 

Không kể về ổng nữa. Bất quá nhờ phúc của ông anh tôi mà đám bạn từ hồi cấp ba đến đại học đều dòm ngó để được đến nhà tôi học nhóm cùng, còn không thì cứ kiếm cớ chạy sang nhà tôi để rủ tôi đi học. Mà toàn canh giờ có ông ấy ở nhà mới đến rủ cơ chứ. Thật ra âm mưu của tụi nó tôi đều biết tỏng. Căn bản vì sao ư? Vì tôi là fan ngôn tình mà lị.

 

Thật ra tôi cũng đã từng rất nhiều lần nghĩ đến, không biết sau này người yêu của mình sẽ xuất hiện trong hoàn cảnh như thế nào? Có vài lần tôi nghĩ, có thể tôi sẽ gặp được một học trưởng đẹp trai, phong độ lại lãng mạn. Mà thôi, bỏ qua. Trai Bách Khoa chúng nó đẹp trai thì có, bất quá lầy và bựa thì rất nhiều. Lấy đâu ra Tiêu Nại để mà mơ. Mặc dù tôi cũng cảm thấy mình cũng phần nào giống với Bối Vy Vy lắm… Nhưng chỉ giống về khoản trắng trẻo, dễ thương lại thích chơi game. Còn vòng 1 thì… Khó quá, bỏ qua đi.

 

Thực tế trong cuộc sống lúc nào cũng sẽ khiến cho mộng tưởng của chúng ta tan vỡ. Điều này sẽ được chứng minh trong khoảng thời gian tới.